Nhặt giùm sợi nắng tơ vàng quê tôi
Đã đi lưu lạc khắp nơi
Vẫn không quên được khung trời nắng xưa
Đay vàng giăng giữa ban trưa
Tiếng quay xe chỉ nhặt thưa trong làng
Mẹ tôi sớm nắng chiều sương
Đêm về chắp bã dệt thương khó đời
Tôi quen tiếng nhịp con lơi
Ưa nghe mùi nhớ, nhớ lời ru êm
Rồi thương hoa nắng bên thềm
Có tôi cô gái làm duyên hay cười
Rồi yêu Bến Đợi rộn lời
Con đò ẻo lã mình phơi lụa vàng
Xứ người màu nắng mới sang
Bồi hồi với nắng, bàng hoàng nỗi xưa
Ở đây dặm khách đò thưa
Tìm đâu được chút nắng trưa quê nhà.
Tác giả bài viết: Lê Cẩm Thanh
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn